LỜI NGỎ
Chào mừng bạn đã có mặt ở đây. Ngay bây giờ, hãy thả lỏng, thư giãn, và cảm nhận những lời sau bằng toàn bộ trái tim của mình nhé.
Trước tiên, đây không chỉ là một khóa học phát triển bản thân giúp bạn thêm vào những kiến thức, kỹ năng bạn đang thiếu. Đây là một hành trình dẫn dắt bạn trở về với kho báu vốn có sẵn bên trong mình.
Kho báu ấy không cần bạn tìm kiếm, không cần bạn cố gắng đạt được. Kho báu ấy vốn đã có sẵn bên trong từ khi bạn sinh ra! Thế nhưng, trong quá trình lớn lên, khi bạn phấn đấu để trở thành con ngoan trò giỏi, một nhân viên xuất sắc, một người chồng, người vợ hoàn hảo, một người mẹ, người cha trách nhiệm… bạn đã dần lãng quên mất kho báu ấy.
Bạn biết không? Dẫu bị chính bạn bỏ quên, nhưng kho báu ấy chưa bao giờ ngưng kết nối với bạn. Mỗi ngày, mỗi giờ, trong từng khoảnh khắc và hoàn cảnh, kho báu ấy vẫn luôn mời gọi bạn trở về theo muôn vàn cách khác nhau.
Đôi khi, nó là một cảm giác vô nghĩa, trống rỗng bên trong. Ngay cả khi bạn đã có đầy đủ vật chất và đạt mọi thành tựu trong đời.
Đôi khi, nó là một cảm giác xung đột nội tâm mạnh mẽ. Bạn cảm thấy ngột ngạt với công việc mình đã gây dựng bấy lâu nay. Bạn cảm thấy bức bối trong các nghĩa vụ và trách nhiệm mà gia đình đặt lên mình. Bạn cảm thấy bế tắc trong chính hành trình tâm linh mình đang đi.
Đôi khi, nó là cơn khủng hoảng bất thình lình xảy đến. Người thân bạn ra đi. Công ty bạn gắn bó nhiều năm trời bị phá sản. Một cơn bạo bệnh lấy đi sức khỏe và cơ thể đẹp đẽ mà bạn đã từng rất tự hào. Bạn cảm thấy hoang mang, lạc lối, và tự hỏi: “Mình là ai? Mình sống để làm gì?”
Đôi khi, lời mời gọi mang dáng hình của sự cô đơn và lạc lõng giữa muôn người. Một cơn trầm cảm.
Đôi khi, nó là lời thì thầm nhỏ thôi nhưng mãnh liệt, rằng có điều gì đó hơn thế đang chờ đợi bạn ở ngoài kia…
Đôi khi, nó là tiếng gọi thôi thúc bạn làm một điều gì đó, và điều này điên rồ đến mức vượt ra những gì mà tâm trí bạn hiểu được.
Và cũng có thế, nó là nhân duyên vô hình nào đó đã dẫn dắt bạn đến với “khóa học” này chăng?